Tìm kiếm

Hỗ trợ trực tuyến

Hình Ảnh

Video

Thống kê

LINH ĐẠO MẸ TERESA

BÁC ÁI TRONG HÀNH ĐỘNG

Đây là một trong những người tình nguyện làm việc ở Los Angeles, cô sẽ cho biết phương cách mà cô đã giúp các thầy về sứ vụ của họ - và lúc đầu dường như cô thấy đó là một thế giới khác biệt, Nhưng cũng như cô Mary ở trên, cô Geraldine thấy rằng khi giúp đỡ người khác bạn có thể giúp đỡ chính bạn.

 

 

BÁC ÁI TRONG HÀNH ĐỘNG

 

Geraldine

Đây là một trong những người tình nguyện làm việc ở Los Angeles, cô sẽ cho biết phương cách mà cô đã giúp các thầy về sứ vụ của họ - và lúc đầu dường như cô thấy đó là một thế giới khác biệt, Nhưng cũng như cô Mary ở trên, cô Geraldine thấy rằng khi giúp đỡ người khác bạn có thể giúp đỡ chính bạn.

“Ngày kia tôi giúp đỡ các thầy trong công việc của hị, và có được một ngày tôi không bao giờ quên.

“Mỗi Thứ Bảy và Chúa nhật, các thầy và những người làm việc của dòng Thừa Sai Bác Ái phân phối thực phẩm cho những người vô gia cư ở các đường phố. Ngày kia tôi đi với thầy Luke, khi chúng tôi lái xe vào một con hẻm, thầy nói : ‘Hãy chuẩn bị, vì chỗ này thật dơ dáy – chúng tôi gọi là ‘Khách Sạn Địa Ngục’. Khi đến nơi, khách sạn toàn là rác, Lúc đầu, tôi chỉ thấy một bà ngồi trong cái thùng giấy. Thầy Luke và tôi ra khỏi xe và mùi hôi thối của rác và nước tiểu thật không thể tưởng được. Chúng tôi đi vào cái khách sạn bỏ hoang này, và ở đó có cái sân cũng đầy rác rưởi. Chúng tôi bắt đầu chúng tôi lớn tiếng cho biết có thức ăn và đồ uống. Từ từ những người sinh sống ở đó bắt đầu bước ra, tiến đến chúng tôi. Họ rất cần được săn sóc, thân thể của họ gầy mòn, họ ốm yếu, đói khát, và họ sống trong một chỗ như là địa ngục. Khi thấy họ bước ra khỏi khách sạn, họ liên tưởng đến những phim kinh dị, như thể họ bước ra từ cõi chết. Tôi bị sững sờ bởi hình ảnh, muig hôi thối, và sự tuyệt vọng của tất cả những người này.

“Trong khi tôi phân phát trái cây và bánh mì, một bà tên là Magarita tiến đến tôi. Bà bị đau, tay ôm lấy cổ và nói khó khăn. Bà hỏi tôi có biết dưỡng đường nào để bà đến xin thuốc, dĩ nhiên tôi không biết. Tôi hỏi thầy Luke và thầy nói chúng tôi sẽ gọi một bác sĩ chữa trị cho bà. Bà Magarita cho biết là bà đã sống trên tấm nệm dưới một cáu cây ở phía bên kia của khách sạn. Chúng tôi bảo đảm với bà là sẽ trở lại. Sau khi lên xe, tôi bắt đầu khóc và không thể ngừng được. Tôi khóc vì cảm thấy sự chán chường và tuyệt vọng; nó xấu xa hơn bất cứ những gì tôi đã từng thấy trong bao năm.

“Bác sĩ Bill, là bác sĩ ngoại thương ở bệnh viện Los Angeles đến khoảng 9 giờ tối. Chúng tôi lập tức đi tìm bà Magarita. Bà nằm trên tấm nệm bên ngoài Khách Sạn Địa Ngục. Bây giờ bà như mê sảng với cơn sốt ít nhất 104 độ ( ? ). Ở trên đường phố vào giờ này, quả thật là một cảm nghiệm mới đối với tôi. Chỉ cách đó 10 thước là buôn bán ma túy và những sinh hoạt lén lút. Trong khi bác sĩ Bill giải thích cách uống thuốc cho một bà vô gia cư khác, chúng tôi đến gặp bà Magarita và thấy bà cuộn tròn trong tư thế của một thai nhi, toàn thân bà run lên. Cái chăn dơ dáy quấn chung quanh bà và ruồi bu đầy như bạn thấy những người chết đói ở phi Châu. Tôi quỳ gối bên cạnh bà  và vuốt ve cánh tay bà thật triều mến, tôi làm như thế khoảng 3-4 phút. Thật lạ tùng, tôi cảm thấy bà có vẻ dễ chịu. Người bà duỗi thẳng ra và khong còn run nữa. Dường như bà đầy bình an  và bình tĩnh dù rằng bà đang bệnh nặng và có lẽ đang bị phản ứng vì thiếu ma túy. Vì đau yếu, bà không thể hành nghề mãi dâm để mau ma túy.

“Phải mất một thời giam khá lâu tôi mới thấu hiểu những gì xảy ra. Tôi tin rằng chúng ta là những máng chuyển những năng lực xoa dịu của Thiên Chúa và chúng ta có thể chuyển tiếp cho nhau. Tôi không rõ ai là người được xoa dịu trong tình cảnh này. Khi đến Los Angeles tôi cảm thấy tan nát vì những xáo trộn khi từ bỏ công việc mà tôi đã làm trong 18 năm và đối diện với nhiều loại đau khổ của đủ loại vấn đề. Tôi xúc động khi gặp bà Magarita vì từ lâu tôi chưa bao giờ khóc khi thấy sự đau khổ của người khác. Tưởng rằng sự đau khổ của tôi là chính đáng, dù chỉ trong khoảnh khắc , nhưng so với nhừng gì tôi chứng kiến ở Khách Sạn Địa Ngục thì sự đau khổ ấy dường như không thấm vào đâu.

“Tôi cảm thấy thực sự có liên hệ với bà Magarita. Ngày hôm sau chúng tôi đến thăm bà, đem cho bà chén cháo gà và nước uống. Bà dần tỉnh lại và cám ơn chúng tôi. Tôi băn khoăn tự hỏi : ‘Tại sao lại là bà Magarita mà không phải là tôi ?’ Đầu óc tôi cho biết, không đễ để trả lời những bí ẩn của cuộc đời.”

 

Peter

“Khi lên 12 tuổi, tôi có xem cuốn phim về Gladys Ailwood, là người đầy tớ gái không có nhiều tiền và cũng không có khả năng nhưng cô đã quyết định trở thành một nhà truyền giáo. Và cô sang Trung Cộng, là nơi đang có chiến tranh, cô đã đem hơn 200 trẻ em vượt núi để thoát khỏi cảnh chiếm giết. Và tôi nghĩ, đólà điều tôi muốn thực hiện vào một ngày nào đó!

“Như mọi thiếu niên khác tôi bắt đầu xa Giáo hội và làm việc trong kỹ nghệ thời trang may mặc. Tôi là người kiểu mẫu để chụp hình trong thời kỳ ‘punk’ của thập niên 70.

“Một ngày kia tôi thấy muốn có một chút bình an và điều gì đó đã thúc dục tôi đến Nhà thờ. Thánh lễ cũng như thường lệ nhưng vào cuối lễ, vị linh mục đề cập đến một bà Sơ tên là Mẹ Tê-rê-sa và những nữ tu của Nhà dòng. Tôi chưa bao gờ nghe về Bà và ao ước muốn tìm hiểu thêm nữa. Vì thế tôi đến dòng Thừa Sai Bác ái ở Luân-đôn và gặp bà bề trên. Bà hỏi : ‘Khi nào con muốn bắt đầu ? Thú Bảy tới được không ?’ Cho đến bây giờ tôi đã làm việc cho các chị trên 13 năm và họ giống như chị ruột của tôi – tôi làm đủ mọi thứ cho họ.

“Tôi nghĩ là tôi đang tìm kiếm một cái gì, những gì mà tôi có thể làm cho người khác. Tỉ như giúp các chị phân phối thực phẩn, làm việc suốt đêm, và nói chuyện với những người trên hè phố. Tôi biết rằng những gì tôi đang làm thì thật thích hợp với tôi.

“Những ưu tiên của tôi đã thay đổi hoàn toàn. Sau chút suy nghĩ, tôi quyết định sống bằng nghề săn sóc người khác, mặc dù tôi biết là tiền lương chỉ bằng 1/4 những gì tôi đã được trả trong quá khứ. Bây giờ tôi làm việc trong một bệnh viện ung thư ở Luân-đôn. Tôi là người sắp xếp công việc, nhận người nhập viện và xuất viện. Tôi thấy có những người không than phiền gì cả khi phải chịu đựng những nghịch cảnh – họ thật can đảm. Đôi khi có những người mất trí đến với tôi và tâm sự với tôi dù tôi không biết gì về họ.

“Những người trong bệnh viện biết tôi làm việc cho dòng Thừa Sai Bác Ái và họ rất tốt, cung cấp cho tôi rất nhiều thuốc men để gửi sang Calcutta. Tôi bảo trợ một vài em, theo số lương của tôi cho phép, và tôi nhận được rất nhiều đồ từ hãng Walt Disney gửi đến – các đồ chơi và phù hiệu cho trẻ em ở Shishu Bhavan.

“Dần dà tôi nhận thức được rằng càng ít của cải bao nhiêu càng hạnh phúc bấy nhiêu. Khi bạn chứng kiến lối sống đơn giản của các nữ tu, điều đó có thể thay đổi đời sống của bạn. Đó là sự đơn giản,  đó là điều tôi yêu thích. Tôi tin là cách đơn giản là con đường dê nhất để đến với Thiên Chúa.”

 

   Tôi luôn vui sướng khi nghe biết những câu chuyện của những người cung cấp dịch vụ cần thiết cho người khác. Một ngày kia, có nhóm thanh niên Ấn-độ đến với tôi và nói rằng họ quyết định thành lập một tổ chức tên ‘Hope’ (Hy vọng) có mục đích giúp đỡ những người tuyệt vọng. Bởi thế họ gom góp tiền bạc và mua 70 tấm nệm cho những tù nhân. Họ hy sinh tiền bạc để mua quà và không bao giờ nói cho ai biết món quà này từ đâu đến.

Những lời cầu nguyện sau đây là những lời cầu nguyện tôi rất thích. Tôi gửi cho những người cộng tác với chúng tôi, những người thiện nguyện, những người khách, để hướng dẫn và giúp họ khi họ phục vụ người khác.

Lạy Chúa, xin giúp con lan tỏa hương thơm của Chúa

Bất cứ đâu con đến.

Xin đổ ngập hồn con với sự sống và Thần Linh của Ngài.

Xin hãy thấm nhập và chiếm trọn toàn thể con người con

Cách tuyệt đối đến nỗi

Cả đời con chỉ là một ánh hào quang của Ngài.

Xin hãy chiếu sáng qua con, và ở trong con

Để bất cứ linh hồn nào con gặp gỡ

Đều cảm thấy sự hiện diện của Ngài trong linh hồn con.

Xin để họ nhìn thấy không phải là con nhưng chỉ có Ngài.

Ôi lạy Chúa !

Xin ở với con và rồi con sẽ tỏa sáng như Chúa chói chang nhất;

Tỏa sáng như một ánh sáng cho người khác.

Lạy Chúa, sự sáng tất cả sẽ từ Ngài, không có gì là của con.

Chính Chúa soi sáng người khác qua con.

Con chúc tụng Chúa bằng phương cách mà Chúa thích nhất,

Là làm gương cho những người chung quanh con.

Xin giúp con rao giảng về Chúa, không phải bằng lời nói nhưng bằng việc làm, bằng sức mạnh thu hút bởi ảnh hưởng dễ thương của những gì con làm, bởi chứng cớ trọn vẹn nhất của tình yêu và tâm hồn con luôn hướng đến Chúa.

 

Đức Hồng Y John Henry Newman.

 

Lạy Chúa, xin làm cho chúng con được xứng đáng phục vụ những anh em của chúng con trên khắp thế giới, những người sống và chết trong nghèo khổ và đói khát. Xin ban cho họ của ăn hàng ngày qua bàn tay của chúng con; và bởi tình yêu thông cảm của chúng con, xn ban cho họ sự bình an và niềm vui.

Đức Giáo Hoàng Phaolô VI

 

 

BINH AN

 

KẾT QUẢ CỦA PHỤC VỤ LÀ BÌNH AN

 

Những công việc bác ái thường là công việc của bình an. Bất cứ khi nào bạn chia sẻ tình bác ái với người khac, bạn sẽ nhạn thấy sự bình an đến với bạn và vơi họ. Khi có bình an, thì có Thiên Chúa, đó là cách Thiên Chúa chạm đến tâm hồn chúng ta và tỏ cho chúng ta thấy tình yêu của Ngài bằng cách đổ tràn sự bình an và niềm vui vào tâm hồn chúng ta.

Xin dẫn con qua sự chết đến sự sống,

Từ giả trá đến sự thật

Xin dẫn con qua thất vọng đến hy vọng,

Từ sợ hãi đến sự thật.

Xin dẫn con qua ghen ghét đến yêu thương,

Từ chiến tranh đến hòa bình.

Xin đổ đầy sự bình an vào tâm hồn,

Thế giới là sự bình an của chúng con

Bình an, bình an và bình an.

 

Nhiều nhà của chúng tôi trên khắp thế giới được gọi là ‘Quà tặng tình yêu’ hoặc là ‘Quà tặng bình an’ bởi vì đó là một cách để tạ ơn Thiên Chúa vì những ân huệ của Ngài. Chúng tôi dâng hiến những nhà này như những chỗ nghỉ ngơi cho người nghèo, nhưng chỉ có Thiên Chúa mới có thể hoàn tất công việc của  chúng tôi, như chị Dolores và thầy Geoff giải thích sau đây :

“Hai sự chữa lành thể xác và tinh thần đều được cung ứng cho bất cứ ai đến Nirmal Hriday. Chúng tôi chỉ có thể chữa trị và an ủi phần xác, còn sự chữa lành tinh thần chúng ta phải quay về với Thiên Chúa. Như thế, phải biết ưu điểm và nhược điểm của mình để quay về với Thiên Chúa vì quá khứ của tất cả chúng ta đều có những đau khổ, và Ngài sẽ chữa lành tất cả. Thật đơn giản, chỉ cần chúng ta quay về với Ngài, Ngài sẽ cho chúng ta sự xoa dịu bên trong, sự xoa dịu tinh thần này giúp chúng ta sống thánh thiện và đẹp lòng Chúa hơn.

“Nếu chúng ta nhằm giúp đỡ phần thể chất của bệnh nhân, và tất cả nỗ lực của chúng ta dành cho họ được khích động bởi nỗ lực yêu thương họ, thì nó cũng có kết quả tinh thần. Về phương diện chữa trị thể lý chúng ta nhìn thấy căn bệnh và biết lượng thuốc cần cho con bệnh. Đây là những bước căn bản và hợp lý. Về phương diện tinh thần, khi giúp đỡ bệnh nhân, bạn không xét đoán và để sức mạnh tinh thần tự do triển nở thì càng yêu thương người bệnh bao nhiêu, bạn càng cảm thấy cái gì đó đến với bạn và người bệnh về tinh thần bấy nhiêu. Hãy để Thiên Chúa làm việc trong phương cách của Ngài và rồi mọi sự sẽ xảy đến. Chắc chắn tôi đã từng thấy người ta thay đổi, được tỏ lộ trong một phương cách nào đó là họ đã ý thức được lòng yêu thương của Thiên Chúa. Tuy không nói lên bằng lời nhưng rõ ràng trong thái độ họ cho thấy sự bình an trong con người họ. Thí dụ, nhiều người tàn tật thường hủy hoại thân thể -đập đầu vào tường hay xé quần áo, chăn nệm – nhưng khi họ được chú ý hay được đối xử một cách mềm mỏng, thì sự thay đổi rõ ràng xảy ra. Chúng tôi thật sự không biêt những biến đổi trong con người họ nhưng chúng tôi nhận thức rằng có sự chữa lành nào đó đã xảy ra trong tâm khảm của họ.”

 

Sự chữa lành tinh thần này dường như ảnh hưởng đến rất nhiều người mà chúng tôi cùng làm việc – người chữa bệnh cũng nhu bệnh nhân chia sẻ sự bình an của Thiên Chúa. Chị Sarah, một trong những người tình nguyện dành cho người bệnh AIDS ở Hoa-kỳ, chia sẻ vài nhận xét của chị khi làm việc và chị đã bị ảnh hưởng như thế nào :

“Những người đến căn nhà này biết rằng họ sẽ phải chết, họ thấy đây là chỗ thật bình an để nghỉ ngơi- là chỗ mà giả như họ có chút ao ước tìm kiếm Thiên Chúa thì họ sẽ biết được ngài trong bất cứ phương cách nào thích hợp với họ. Tỉ như, có người tin vào thuyết luân hồi, có người không tin. Chúng tôi nói chuyện với nhau thật nhiều về Thiên Chúa và đời sau, so sánh những tư tưởng về sự sống đời này và tưởng những gì sẽ xảy ra vào đời sau. Tất cả những người mà tôi nói chuyện đều rất tin tưởng vào Thiên Chúa. Có khi, nhất là lúc họ gẫn chết, họ muốn có đức tin của các nữ tu và muốn được rửa tội, nhưng điều này không bao giờ ép buộc.

“Tôi thấy rằng khi làm việc ở đây, đối với tôi vật chất không còn quan trọng và tôi thấy quân bình hơn. Khi làm việc ở văn phòng, tôi ở trong một chỗ thường được gọi là thế giới thật, nhưng khi làm việc tình nguyện với dòng Thừa Sai Bác Ái mỗi  tuần một ngày, tôi nhận ra rằng đây mới là thế giới thật. Nhà cửa thì không sang trọng hay đẹp đẽ nhưng dân chúng ở đây là những người thật sự sống động, là những người được tái sinh bởi vì họ đang chết. Những người trong phố đang sống nhưng thực sự họ không sống chút nào.

            “Làm việc ở đây giúp tôi nhận biết những gì quan trọng ở đời này và ý thức ở đời sau. Tôi biết  có nhiều người sống mà không có một chút ý thức gì về dời sau. Điều Thiên Chúa cho tôi thấy là Ngài yêu thương tất cả mọi người, bởi thế tôi là ai mà xét đoán người khác, đời sống tôi do bởi tình nguyện với dòng Thừa Sai Bác Ái, đã phong phú hơn, có chiều sâu hơn, và quân bình hơn giữa vật chất và tinh thần. Tôi đã tìm thấy sự bình an.”

 

            Chị Dolores đã thêm những cảm nghiệm của chị về sự bình an của Chúa khi làm việc với những người hấp hối.

            “Khi mới đến nhà dành cho người bị bệnh AIDS, nhiều người thật sự tuyệt vọng. Nhưng sau khi được các nữ tu và người tình nguyện ân cần chăm sóc, họ đã tìm thấy sự bình an trong tâm hồn. Bởi thế, đến với nhà chúng tôi, đối với họ giống như một sự trở về. Nhiều người nói : ‘Đây là chỗ sâu cùng tôi sống, chỗ sau cùng tôi ở’, và tôi luôn nói với họ rằng : ‘Không phải vậy, đây chỉ là một chỗ. Từ đây bạn sẽ đến một chỗ thất sự là nhà của bạn, là nơi Cha chúng ta trên trời đang đón chờ và nhiều người khao khát đến đó.

            “Khi ở với một người vào giây phút sau cùng và họ ra đi thật bình an, điều đó nhắc nhở tôi rằng, tất cả chúng ta đều phải trải qua giây phút ấy vào một lúc nào đó. Chúng tôi cũng ao ước có thể ra đi cách bình an, trong phương cách tốt đẹp này. Tất cả chúng ta đều phải trở về với Thiên Chúa – chúng ta phát sinh từ Ngài và chúng ta sẽ trở về với Ngài – bởi thế khi giúp người khác vào giây phút cuối đời của họ, chúng ta đã giúp chính mình.”

 

            Chị Theresina chớ một người đã đến thăm Luân-đôn và đã viết thư cho chị :

            “Sau khi gặp chúng tôi, ông đã viết thư nói rằng khi ở với chúng tôi ông tìm thấy điều mà ông không thể mua được hay ngay cả tự tìm thấy cho chính ông – đó là sự bình an tinh thần. Ông nói ông đã sống trong cảnh rất giàu sang và đó là nhưng lúc ông ít được bình an nhất.”

           

            KHI QUÊN MÌNH LÀ LÚC GẶP LẠI BẢN THÂN

 

            Chúng ta có quyền được hạnh phúc và bình an. Chúng ta được dựng nên vì điều này – được sinh ra để hạnh phúc – và chúng ta chỉ có thể tìm thấy hạnh phúc thật và bình an thật khi trong cuộc tình với Thiên Chúa : có niềm vui khi yêu thương Thiên Chúa, có hạnh phúc lớn lao khi yêu thương Ngài. Nhiều người nghĩ, nhất là ở Tây phương, là tiền của sẽ mang lại hạnh phúc. Tôi nghĩ khi giàu sang bạn khó có hạnh phúc hơn vì bạn khó có thể tìm thấy Thiên Chúa : bạn có quá nhiều điều để lo lắng. Tuy nhiên, nếu Thiên Chúa cho bạn sự giàu sang, thì hãy dùng nó cho mục đích của Ngài – là giúp đỡ người khác, giúp đỡ người nghèo, tạo nên việc làm, cho người khác công ăn việc làm. Đừng phung phí tài sản của bạn. Có cơm ăn, chỗ ở, phẩm giá, tự do, sức khỏe và giáo dục, tất cả là quà tặng của Thiên Chúa. Đó là lý do chúng ta phải giúp đỡ những người kém may mắn hơn chúng ta.

Chúa Giê-su nói : ‘Những gì con làm cho người bé mọn nhất trong anh chị em Ta là làm cho chính Ta.’ Bởi thế, điều khiến tôi buồn phiền nhất là khi tôi làm điều sai lầm, làm mất lòng Thiên Chúa cách nào đó, tỉ như do sự ích kỷ và thiếu bác ái. Khi chúng ta làm người nghèo đau khổ, và chúng ta làm đau khổ nhau thì chúng ta đã làm Thiên Chúa đau khổ.

Mọi sự là do Thiên Chúa ban cho và lấy lại, bởi thế hãy chia sẻ những gì bạn được ban cho, kể cả chính bạn.

Hãy vui với hiện tại, đó đã đủ. Mỗi giây phút là tất cả những gì chúng ta cần, không hơn không kém. Hãy vui sống và nếu qua hành động bạn tỏ ra tình yêu tha nhân, kể cả những người nghèo hơn bạn, bạn cũng đem lại hạnh phúc cho họ. Thế giới sẽ tốt đẹp cho họ nếu mọi người mỉm cười nhiều hơn. Bởi thế hãy mỉm cười, hãy hăng hái, hãy vui lên vì Thiên Chúa yêu thương bạn.

Kinh Bình An sau đây được viết bởi Thánh Phanxi cô Assisi , mà chúng tôi đọc hằng ngày. Nó nhắc nhở phương cách mà chúng ta có thể tạo được sự bình an trong đời sống bằng cách hy sinh cho tha nhân với tấm lòng trong trắng và độ lượng :

Lạy Chúa, xin hãy giúp con trở nên máng chuyển sự bình an của Chúa, để

Nơi hận thù con đem đến tình yêu;

Nơi sai lầm, con đem đến tinh thần tha thứ;

Nơi bất hòa, con đem đến sự hòa hợp;

Nơi giả trá, con đem đến sự thật;

Nơi nghi kỵ, con đem đến niềm tin;

Nơi thất vọng, con đem đến hy vọng;

Nơi bóng tối, con đem đến sự sáng;

Nơi buồn sầu, con đem đến niềm vui.

Lạy Chúa, xin hãy dạy con tìm an ủi người hơn được ủi an,

Tìm hiểu biết người hơn được người hiểu biết;

Tìm yêu mến người hơn được người mến yêu.

Vì chính khi thứ tha là khi được tha thứ;

Chính lúc quên mình là lúc gặp lại bản thân;

Chính lúc chết đi là khi vui sống muôn đời.

 

Sau đây là những lời kết của những người tình nguyện, Dave, John, và Rupert, những người tìm thấy niềm vui và bình an khi giúp đỡ người nghèo :

“Kể từ khi tôi làm việc ở đây tại Luân-đôn, tôi nhận được nhiều hơn là cho đi. Có niềm vui trong công việc, nhưng nó không phải là tiếng cười hay buổi liên hoan – niềm vui có chiều kích riêng biệt. Nó có thể rất nhẹ nhàng và bất ngờ và cũng có thể là một niềm vui do bình an sâu thẳm như cha mẹ vui mừng khi sinh con, hay khi bạn kết hôn. Tôi sung sướng và vui vẻ được ở đây và tôi coi điều đó quan trọng – công việc làm ở đây thì thật quan trọng – mặc dù rằng tôi không quá hăng hái. Tôi bình thản hơn nhiều và bây giờ tôi thấy thoải mái khi làm việc cho tha nhân.”

“Đối với tôi, làm việc ở Kalighat là một cảm nghiệm có thể thay đổi cuộc đời. Lúc đầu tôi nghic chỉ làm việc một hai ngày, nhưng sau hôm đó tôi đã quyết định đến đó mỗi ngày liên tục trong một tháng. Tôi thấy rằng mỗi chiều khi hoàn tất công việc và nghỉ ngơi, tôi cảm thấy như ở thiên đàng. Tôi không nói đó là những gì các chị cảm thấy qua công việc hằng ngày, nhưng đó là một khía cạnh khác của đời sống mà chúng ta có thể có được. Công việc đem lại một cảm giác khác với những gì bình thường- tôi thực sự không biết diễn tả như thế nào, nó thật sự bình an. Sự bình an ngút ngàn đổ xuống trên tôi mỗi ngày.”

“Tôi trở nên một con người trọn vẹn hơn khi có cơ hội làm việc với dòng Thừa Sai Bác Ái. Không ai tốt hơn người khác – đó là điều tôi đã học được khi đối xẻ với người khác trong hoàn cảnh khác nhau với những giới hạn của nó. Càng cho đi bao nhiêu bạn càng nhận được bấy nhiêu. Và khi bạn cho đi, bạn sống yêu thương, và giúp đỡ, thì thế giới nhận được nhiều hơn, hơn cả những gì chúng ta biết từ những cố gắng nhỏ bé của chúng ta. Nó giống như một loại thấu cảm với tâm hồn thế giới.”

 

            Sau cùng tôi chỉ có một thông điệp về sự bình an và đó là hãy yêu thương nhau như Thiên Chúa yêu thương mỗi người. Chúa Giê-su đến để ban cho chúng ta Tin Mừng rằng Thiên Chúa yêu thương chúng ta và Ngài muốn chúng ta yêu thương nhau. Khi đến giờ chết và trở về với Thiên Chúa, chúng ta sẽ nghe Ngài nói : ‘Hãy đến và chiếm lấy Nước Trời đã được chuẩn bị cho con, bởi vì Ta đói và con đã cho Ta ăn, Ta trơ trụi và con đã cho Ta mặc, Ta đau yếu và con đã thăm viếng . Bất cứ những gì con làm cho những người bé mọn nhất của anh em Ta là con đã làm cho chính Ta.’

            Xin Thiên Chúa chúc lành cho bạn

 

 

Mẹ Têrêsa

 

DÙ GÌ ĐI NỮA

 

Con người thì vô lý, sai lầm, ích kỷ và ích kỷ,

Hãy yêu thương họ Dù Gì Đi Nữa.

Nếu bạn làm điều tốt, họ sẽ lên án là làm cho chính bạn với nhiều ẩn ý

Hãy làm tốt cho họ Dù Gì Đi Nữa.

Nếu bạn thành công, sẽ có nhiều người giả dối đến với bạn

Cũng như có thêm kẻ thù ghét bạn

Hãy thành công Dù Gì Đi Nữa.

Điều tốt bạn làm sẽ rơi vào quên lãng

Hãy làm tốt Dù Gì Đi Nữa.

Sự thành thật và thẳng thắn khiến bạn dễ bị mất lòng

Hãy thành thật và thẳng thắn Dù Gì Đi Nữa.

Những gì bạn  bỏ công xây dựng cả năm có thể sẽ tan biến sau một đêm

Hãy xây dựng Dù Gì Đi Nữa.

Con người thật sự cần được giúp đỡ

Nhưng họ có thể tấn công bạn nếu bạn giúp đỡ họ

Hãy giúp đỡ Dù Gì Đi Nữa.

Bạn hết mình xây dựng thế giới và chỉ nhận được những đắng cay,

hãy cho thế giới hết sức Dù Gì Đi Nữa.

Tin liên quan